Đọc đoạn thơ dưới đây, em có suy nghĩ gì về câu trả lời của tác giả đối với mẹ ?
Mẹ bảo em : Dạo này con ngoan thế !
- không , mẹ ơi ! con đã ngoan đâu!
Áo mẹ mưa bác màu
Đầu mẹ nắng chays tóc
Mẹ ngày đêm khó nhọc
Con chưa ngoan, chưa ngoan
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tác giả thấy mình chưa ngoan vì vẫn chưa giúp được nhiều cho mẹ . Mẹ của tác giả ngày đêm khó nhọc . Vì thương mẹ , tác giả giúp mẹ làm một số công việc nho nhỏ để đỡ đần mẹ . Thấy mẹ vẫn phải khó nhọc tác giả nghĩ như thế mình vẫn chưa ngoan.
Meo~meo~meo
mẹ bạn nhỏ rất vui khi con mk làm nhg điều tốt và bạn nhỏ thì nghĩ mk chưa ngoan vì
Áo mẹ mưa bạc màu
Đầu mẹ nắng cháy tóc
Mẹ ngày đêm khó nhọc
ujuj bài này mình làm nhiều lắm nhưng bây giờ thì mình quên rồi!!!
Đoạn thơ trên đã bộc lộ rất nhiều xúc cảm, tình cảm của nhà thơ Trương Nam Hương đối với người mẹ yêu dấu của mình. Trước hết, ngay từ câu thơ đầu tiên, tác giả đã sử dụng biện pháp nhân hóa "Thời gian chạy qua tóc mẹ". Thủ pháp ấy vừa giúp hình ảnh "thời gian" trở nên có hồn, sinh động, cụ thể mang những hành động như con người đồng thời còn lột tả được những thay đổi trên mái tóc của mẹ qua năm tháng "Một màu trắng đến nôn nao". Từ mái tóc đen lay láy của người con gái nay đã biến thành màu tóc bạc trắng. Phải chăng, chính màu tóc ấy là hiện thân cho những vất vả, gian lao mà mẹ phải trải qua, mà mẹ phải quảng gánh? Hơn thế nữa, tác giả còn nhấn mạnh thời gian còn khiến lưng mẹ còng xuống. Lưng mẹ còng bởi lẽ để cho con ngày một thêm cao". Tức là mẹ đã dầm mưa dãi nắng, lao động cực nhọc không quản ngại khó khăn, vất vả để nuôi con lớn khôn trưởng thành. Thật vậy, đoạn thơ với những ngôn ngữ mộc mạc, chân thành và giản dị đã bộc lộ rõ nét tình cảm chân thành, biết ơn sâu sắc của nhà thơ đối với mẹ. Cũng từ đây, mỗi người con hãy chăm chỉ, siêng năng, cần cù học tập và làm việc để đền đáp công ơn trời biển ấy.
Câu trả lời của tác giả đối với mẹ trong đoạn thơ cho ta thấy: người con chưa thể yên lòng nhận lời khen của mẹ, bởi vì sự cố gắng chăm sóc của con dù to lớn đến đâu cũng không thể sánh bằng công sức khó nhọc của mẹ dành cho con. Một khi mẹ vẫn còn ngày đêm vất vả, khó nhọc: Áo mẹ mưa bạc màu
Đầu mẹ nắng cháy tóc
Tác giả luôn cảm thấy mình “chưa ngoan” vì chưa đến đáp được công ơn trời biển của mẹ. Qua câu trả lời, qua những suy nghĩ của tác giả, đã cho ta thấy tình cảm yêu thương và lòng hiếu thảo của người con đối với mẹ kính yêu của mình
hok tốt
tác giả rất yêu và thương mẹ của mình . qua từng dòng thơ , hình ảnh người mẹ hiện ra rất cao cả , vĩ đại . tác giả rất thấu hiểu những nỗi nhọc nhằn , vất vả mà mẹ từng trải qua và tự nhận thấy mình chưa ngoan đối với mẹ .
MÌNH TỰ LÀM ĐÓ , KHÔNG CHÉP ĐÂU ! ^_^